Tìm Kiếm

2 tháng 11, 2015

Tiếng thì thầm và lời đáp trả


Ngày 2 tháng Mười Một
Tiếng thì thầm:
Khi người ta bắt đầu dạy cho con làm một cái gì, hoặc lái xe hoặc bơi lội hay chơi một nhạc cụ nào đó, lúc đó con rất chăm chú đến từng động tác, từng hành động con phải làm. Con cố gắng sửa chữa từng chút rồi lại tiếp tục cho tới khi con làm chủ được chúng. Thế rồi con nhận thấy không cần phải nghĩ tới từng cử chỉ nữa, con cứ tự động mà làm; rồi con thấy hăng say và hứng khởi, bởi không còn phải là một cố gắng nữa.
Đối với đời sống thiêng liêng cũng y như vậy. Khi nó đã bắt đầu là chính thành phần của con, con không con cần ai phải nhắc nhở con nữa, để con ý thức về Cha trong thâm tâm, Cha và Hiện Diện của Cha, bởi con đã hoàn toàn biết điều đó. Con cũng không cần phải hài hoà con với Cha, bởi con đã hoà hợp trong Cha. Điều đó đã thành tự nhiên đối với con như con thở vậy. Trong tình trạng đó, con biết rằng Cha đang ở trong con và con ở trong Cha, và chúng ta là Một.
Lời đáp trả:
Cha ơi! Vâng, điều Cha nói đây, con đang chập chững bước vào. Cũng như một em bé không ở mãi trong giai đoạn tập đi, em sẽ biết đi, biết chạy, biết nhảy và còn nhiều động tác khác với đôi chân kỳ diệu của mình. Và, con đang bước vào giai đoạn trở nên thành phần của Cha, hoà hợp với Cha, nên Một với Cha. Các cong việc con làm đều có ý kiến của Cha, có sự bàn bạc với Cha: Những bước chân con đi, là đi tới mục tiêu của Cha.
Cha ơi! Như một em bé, con sung sướng thấy mình đi được, chạy nhảy và có thể ca tụng, ngỡ ngàng trước những kỳ diệu của cuộc đời. Con vô cùng cảm tạ Cha.
Tác giả: Eileen Caddy
Dịch giả và phụ trách lời đáp trả: Nguyễn Thị Chung