Đây là bài chia sẻ của chị Nguyễn Hồng Phương (bên Đức, không có FB). Chị vừa bị nhiễm Vi-rút Corona, bộc phát và tự chữa khỏi sau 4 ngày sau đó. Đây là bài đọc để tham khảo, theo kinh nghiệm cá nhân của chị. Nếu các bạn thấy hay, hãy chia sẻ (SHARE) và áp dụng cho mình và người thân khi vướng phải bệnh. Còn không, các bạn có thể lướt qua. Cho đến thời điểm này, bệnh cúm lạ này vẫn chưa có thuốc chữa rõ ràng. Vì nó là bệnh cúm, nên chúng ta có thể trị theo cách dân gian là XÔNG. Đây là câu chuyện tự chữa khỏi của chị Phương.
Khi bộc phát:
⭐️Ngày thứ nhất: Chị ấy cảm thấy đau họng, ho khan (không đờm, không sổ mũi) và người rất mệt.
⭐Ngày thứ hai: Đầu chị rất đau như là búa bổ và hai mắt cũng đau. Toàn thân mệt lả, và cảm thấy khó thở như người thai nghén.👉 Thế là chị ấy súc miệng bằng nước muối ấm suốt ngày và kèm thêm ăn tỏi sống, uống nhiều nước trà xanh ấm và nước Cam (mọi người có thể uống nước Chanh) để tăng lượng vitamin C. Bên cạnh đó, chị ấy cũng dùng thuốc nhỏ mắt để làm dịu cơn đau mắt. Chiều hôm đó, chị ấy đã gọi đường dây nóng và có người đến khám, thử bệnh cho chị tại nhà. Họ cho chị biết là chị đã bị nhiễm vi-rút Corona dạng nhẹ. Họ cho chị ấy thuốc uống giảm sốt Paracetamol (như là Tylenol ở Hoa Kỳ) và kêu chị cách ly tại nhà và hàng ngày họ sẽ cho người đến kiểm tra.
👉 Chiều tối hôm đó, chị ấy đã mở máy sưởi cho nhiệt độ trong phòng rất cao, nệm nóng của chị ấy cũng chỉnh lên 40 độ C (tức là 104 độ F bên Hoa Kỳ). Chị bắt đầu cảm thấy mình bị sốt, đầu nhức kinh khủng, mắt thì đau như muốn lồi ra. (Phải chăng lúc này có thể vi-rút đang xâm nhập rất nhiều và chuẩn bị vô phổi?). Chị uống thuốc giảm sốt và cố gắng chống cự. Chị quỳ gối, cầu nguyện xin ơn Trên chữa lành cho chị. Sau đó, chị gọi điện thoại cho mẹ chị ở Việt Nam. Mẹ chị khuyên chị thử trị theo cách dân gian. Đó là XÔNG.
Chị nghe lời mẹ, cố gắng đứng dậy đi nấu thuốc xông, ra vườn sau cắt lá tắc bỏ vào và cho thêm vài giọt dầu xanh. Thật kỳ diệu mọi người ạ, sau khi xông, toàn thân chị toát ra mồ hôi, và cơn sốt tự nhiên cũng giảm dần.
⭐Ngày thứ 3: Chị ấy tiếp tục xông người, chị cảm thấy người nhẹ đi và không còn đau đầu nữa. Bác sĩ đến khám hôm đó đã ngạc nhiên vì sự bình phục nhanh chóng của chị ấy. Họ hỏi chị ấy ngoài uống thuốc của họ, chị có làm gì thêm không. Chị đã kể lại những điều chị ấy đã làm. Thế là họ nói họ sẽ chia sẻ lại cho bệnh nhân của họ.
⭐️ Đến ngày thứ 4 sau khi bộc phát, chị ấy hoàn toàn bình phục như người bình thường. Chị gọi điện thoại nói bác sĩ không cần cho người đến kiểm tra nữa.
Bài chia sẻ hơi dài, mọi người làm ơn chịu khó đọc vì mình thấy những bài thuốc dân gian của người Việt Nam mình rất hay và hiệu quả, trong khi Tây Y chưa biết đến. Khi bị bệnh, mọi người nhớ là XÔNG HÀNG NGÀY cho đến khi khỏi hẳn nhé. À, chị ấy cũng chia sẻ là khi xông, hơi nước xông nóng sẽ vào tất cả các lổ miệng, mắt, mũi, nhất là cổ họng và chị cảm thấy nhẹ người hơn.
⭐️⭐️ Qua bài chia sẻ này, những gì chị ấy bị chúng ta cảm thấy cũng không có gì gọi gì ghê gớm lắm. Chúng ta chỉ cần làm đúng cách thì sẽ tiêu diệt được nó. 💪
(Lưu ý: Mọi người có thể xông bằng lá chanh, vỏ cam, quýt, cây sả, vỏ bưởi, lá bưởi,...Có lá gì trong nhà dùng lá đó (đừng dùng lá độc hại là được) và nhớ khi nhấc nồi nước xông xuống, hãy cho thêm vào vài giọt dầu xanh, và mọi người nhớ hãy uống thật nhiều nước ấm, càng nhiều càng tốt, và dùng thuốc hạ sốt Tylenol, (đừng dùng Ibuprofen, Advil, Aleve) rồi hãy xông, tránh trường hợp bị mất nước nhé).
Đừng quên SHARE nhé. Thanks mọi người.
Nguồn: Chị Nguyễn Hồng Phương kể và do mình viết tóm tắt lại. Mong mọi người và gia đình bình an và hạnh phúc vượt qua Đại Dịch này.
Tìm Kiếm
31 tháng 3, 2020
29 tháng 3, 2020
Đề tài 11: THIÊN CHÚA LÀ ĐẤNG TỰ HỮU - Lm. PX. Nguyễn Văn Nhứt, OP.
Đề tài 11: Thiên Chúa là Đấng Tự Hữu
(Xc Xh 3:14)
Danh tính, căn tính và bản tính của Đức Chúa trời – Đấng chúng ta yêu mến, tin tưởng và tôn thờ – là gì?
Thiên Chúa có Đấng sinh thành không? Hay có Đấng quyền năng nào đó – có trước Thiên Chúa – rồi từ đó Thiên Chúa mới xuất hiện?
Kính mời quý thính giả theo dõi bài giảng của Linh Mục P.X. Nguyễn Văn Nhứt, Dòng Đa Minh, với chủ đề “Thiên Chúa Là Đấng Tự Hữu”, thực hiện tại nguyện đường Giáo Xứ Thánh Đa Minh, Ba Chuông.
***
Đây là loạt bài giáo lý của Cha PX. Nguyễn Văn Nhứt, Dòng Đa Minh thực hiện trên trang truyền thông AMEN Tv với chủ đề "Chúa ơi! Sao Chúa nỡ quên con!" (Xc Mt 27:46).
Mục đích ôn lại giáo lý cơ bản nhiều người Ki-tô hữu có thể quên, nên khi gặp khó khăn, đau khổ, lại quay ra trách ngược Chúa đã quên mình.
Các bài giảng sẽ bao gồm cả tín lý, luân lý, phụng vụ và giáo huấn xã hội (DoCat)…
Xin xem các đề tài trước:
Đề tài 1: Luật nhân quả - theo Kitô Giáo.
https://www.youtube.com/watch?v=yCzYD...
Đề tài 2: Đức Chúa Trời là Đấng Tạo Hóa
https://www.youtube.com/watch?v=CyYY2...
Đề tài 3: Quan điểm Kitô giáo về vấn đề bạo lực
https://www.youtube.com/watch?v=QcdlU...
Đề tài 4: Thẩm quyền của Thiên Chúa trên toàn cõi tạo thành
https://youtu.be/CO8a58IICjA
Đề tài 5: Thẩm quyền của Thiên Chúa đối với từng cá nhân con người
https://www.youtube.com/watch?v=_Df3k...
Đề tài 6: Thiên Chúa Chân Thật và Thiên Chúa giả tạo
https://www.youtube.com/watch?v=3vCoY...
Đề tài 7: Con Người được Thiên Chúa sáng tạo như một nhân vị (Xc Sáng Thế 1: 26-28)
https://www.youtube.com/watch?v=iJRO9...
Đề tài 8: Bốn quà tặng Thiên Chúa ban cho Con Người: Lý trí, tình yêu, lương tâm và tự do
https://youtu.be/KjfTpYBMxAQ
Đề tài 9: Cuộc hội ngộ giữa Thiên Chúa và con người
https://youtu.be/onVzZUdnqHo
Đề tài 10: Thiên Chúa Tự Giới Thiệu Với Loài Người
https://youtu.be/wpvI76YIsmE
Đề tài 11: Thiên Chúa là Đấng Tự Hữu
https://youtu.be/TKDPrSHzlzU
27 tháng 3, 2020
Đề tài 10: Thiên Chúa Tự Giới Thiệu Với Loài Người
Đề tài số 10: Thiên Chúa Tự Giới Thiệu Với Loài Người
(Xc Ga Ga 1:18, Dt 1:1)
Thiên Chúa là Đấng Chí Thánh Chí Thiện, vượt xa khả năng hiểu biết của con người. Làm sao phàm nhân có thể nhận ra Chúa mà yêu kính, tôn thờ?
Liệu rằng những điều con người mô tả về Đấng Thiên Chúa rốt cục chỉ là sản phẩm của trí tưởng tượng?
Kính mời quý thính giả theo dõi bài giảng của Linh Mục P.X. Nguyễn Văn Nhứt, Dòng Đa Minh, với chủ đề “Thiên Chúa Tự Giới Thiệu Với Loài Người”, thực hiện tại nguyện đường Giáo Xứ Thánh Đa Minh, Ba Chuông.
Đề tài 1: Luật nhân quả - theo Kitô Giáo.
https://www.youtube.com/watch?v=yCzYD...
Đề tài 2: Đức Chúa Trời là Đấng Tạo Hóa
https://www.youtube.com/watch?v=CyYY2...
Đề tài 3: Quan điểm Kitô giáo về vấn đề bạo lực
https://www.youtube.com/watch?v=QcdlU...
Đề tài 4: Thẩm quyền của Thiên Chúa trên toàn cõi tạo thành
https://youtu.be/CO8a58IICjA
Đề tài 5: Thẩm quyền của Thiên Chúa đối với từng cá nhân con người
https://www.youtube.com/watch?v=_Df3k...
Đề tài 6: Thiên Chúa Chân Thật và Thiên Chúa giả tạo
https://www.youtube.com/watch?v=3vCoY...
Đề tài 7: Con Người được Thiên Chúa sáng tạo như một nhân vị (Xc Sáng Thế 1: 26-28)
https://www.youtube.com/watch?v=iJRO9...
Đề tài 8: Bốn quà tặng Thiên Chúa ban cho Con Người: Lý trí, tình yêu, lương tâm và tự do
https://youtu.be/KjfTpYBMxAQ
Đề tài 9: Cuộc hội ngộ giữa Thiên Chúa và con người
https://youtu.be/onVzZUdnqHo
Đề tài 10: Thiên Chúa Tự Giới Thiệu Với Loài Người
https://youtu.be/wpvI76YIsmE
26 tháng 3, 2020
Đề tài 9: Cuộc hội ngộ giữa Thiên Chúa và con người - Lm. PX. Nguyễn Văn Nhứt, OP.
Đề tài 9: Cuộc hội ngộ giữa Thiên Chúa và con người
(Xc 1 Ga 4:10; Êp 1:3-4; GLHTCG,27)
Khi Thiên Chúa sáng tạo con người nên giống hình ảnh của Chúa, chúng ta hiểu rằng, Thiên Chúa chuẩn bị cho con người được đến với cuộc hội ngộ đầy phước đức với Thiên Chúa. Ngài vừa là Đấng Tạo Hóa, vừa là Đấng sẽ ban cho chúng ta được tham dự vào cuộc sống trường cửu và hạnh phúc của mầu nhiệm Thiên Chúa, của mầu nhiệm tình yêu luôn luôn muốn ban phát và tỏ bày nơi các loài thụ tạo, nhất là cho con người – loài thụ tạo ưu ái của Thiên Chúa.
Cuộc hội ngộ giữa Thiên Chúa và con người là cuộc hội ngộ không do quy luật ngẫu nhiên, không do bất kỳ một can thiệp ở bên ngoài quyền năng của Thiên Chúa mà đã được sắp đặt, hoạch định do chính lòng yêu thương của Thiên Chúa.
Thiên Chúa rất nhẫn nại để chuẩn bị công cuộc hội ngộ này qua hai phương diện: một phương diện Chúa để cho tất cả các công trình sáng tạo của Chúa, sẽ phải đưa đến công cuộc cứu nhân độ thế được hoàn thiện nơi chính Chúa Giêsu Kitô. Mặt khác, Thiên Chúa chuẩn bị cho chính con người có khả năng hướng về Chúa, đón nhận Chúa, nhận ra Thiên Chúa là Đấng Tạo Hóa và Cứu Độ con người.
Xin mời quý vị cùng dõi theo nhữngchia sẻ tiếp theo của Linh mục PX Nguyễn Văn Nhứt, Dòng Đa Minh, được thực hiện tại nhà nguyện nhà thờ Ba Chuông.
Đề tài 1: Luật nhân quả - theo Kitô Giáo.
https://www.youtube.com/watch?v=yCzYD...
Đề tài 2: Đức Chúa Trời là Đấng Tạo Hóa
https://www.youtube.com/watch?v=CyYY2...
Đề tài 3: Quan điểm Kitô giáo về vấn đề bạo lực
https://www.youtube.com/watch?v=QcdlU...
Đề tài 4: Thẩm quyền của Thiên Chúa trên toàn cõi tạo thành
https://youtu.be/CO8a58IICjA
Đề tài 5: Thẩm quyền của Thiên Chúa đối với từng cá nhân con người
https://www.youtube.com/watch?v=_Df3k...
Đề tài 6: Thiên Chúa Chân Thật và Thiên Chúa giả tạo
https://www.youtube.com/watch?v=3vCoY...
Đề tài 7: Con Người được Thiên Chúa sáng tạo như một nhân vị (Xc Sáng Thế 1: 26-28)
https://www.youtube.com/watch?v=iJRO9...
Đề tài 8: Bốn quà tặng Thiên Chúa ban cho Con Người: Lý trí, tình yêu, lương tâm và tự do (Xc Vui Mừng và Hy vọng, các số 14-17)
https://youtu.be/KjfTpYBMxAQ
Đề tài 9: Cuộc hội ngộ giữa Thiên Chúa và con người
https://youtu.be/onVzZUdnqHo
25 tháng 3, 2020
Đề tài 8: BỐN QUÀ TẶNG THIÊN CHÚA BAN CHO CON NGƯỜI
Đề tài 8: Bốn quà tặng Thiên Chúa ban cho Con Người: Lý trí, tình yêu, lương tâm và tự do (Xc Vui Mừng và Hy vọng, các số 14-17)
Thánh kinh đã dạy cho chúng ta biết, Thiên Chúa sáng tạo chúng ta giống hình ảnh của Chúa và được chia sẻ những phẩm chất linh thiêng của Thiên Chúa. Hình ảnh của Thiên Chúa được thể hiện trong bốn món quà mà Thiên Chúa trao cho loài người: Lý trí, tình yêu, lương tâm và tự do.
Không có bất kỳ loài thụ tạo nào khác được Thiên Chúa ưu ái ban cho bốn món quà này, để thực sự con người trở thành một nhân vị, thành một chủ thể để chịu trách nhiệm về những gì mình suy nghĩ, phát biểu hay hành động.
Thiên Chúa là một ngôi vị, thần vị. Chúa có suy nghĩ. Chúa có Lời phán dạy. Chúa có những hành động kỳ diệu từ việc sáng tạo vũ trụ càn khôn, chăm sóc tất cả các công trình mà Thiên Chúa yêu thương, sáng tạo nên. Khi công trình của Thiên Chúa bị ảnh hưởng tác hại của tội lỗi, Chúa đã quyết định giang tay cứu sống và nhất là cứu sống con người – là loại thụ tạo đã được Thiên Chúa ưu ái sáng tạo nên giống hình ảnh của Người.
Xin mời quý vị cùng dõi theo nhữngchia sẻ tiếp theo của Linh mục PX Nguyễn Văn Nhứt, Dòng Đa Minh, được thực hiện tại nhà nguyện nhà thờ Ba Chuông.
Đề tài 1: Luật nhân quả - theo Kitô Giáo.
https://www.youtube.com/watch?v=yCzYD...
Đề tài 2: Đức Chúa Trời là Đấng Tạo Hóa
https://www.youtube.com/watch?v=CyYY2...
Đề tài 3: Quan điểm Kitô giáo về vấn đề bạo lực
https://www.youtube.com/watch?v=QcdlU...
Đề tài 4: Thẩm quyền của Thiên Chúa trên toàn cõi tạo thành
https://youtu.be/CO8a58IICjA
Đề tài 5: Thẩm quyền của Thiên Chúa đối với từng cá nhân con người
https://www.youtube.com/watch?v=_Df3k...
Đề tài 6: Thiên Chúa Chân Thật và Thiên Chúa giả tạo
https://www.youtube.com/watch?v=3vCoY...
Đề tài 7: Con Người được Thiên Chúa sáng tạo như một nhân vị (Xc Sáng Thế 1: 26-28)
https://www.youtube.com/watch?v=iJRO9...
Đề tài 8: Bốn quà tặng Thiên Chúa ban cho Con Người: Lý trí, tình yêu, lương tâm và tự do (Xc Vui Mừng và Hy vọng, các số 14-17)
https://youtu.be/KjfTpYBMxAQ
24 tháng 3, 2020
Đề tài 7: Con Người được Thiên Chúa sáng tạo như một nhân vị
Đề tài 7: Con Người được Thiên Chúa sáng tạo như một nhân vị (Xc Sáng Thế 1: 26-28)
Theo như Lời Thánh Kinh dạy, con người được Thiên Chúa sáng tạo như là một sinh vật thượng đẳng và giống hình ảnh của Chúa.
Thế nào là phẩm giá của con người? Thế nào là tấm lòng yêu thương của Thiên Chúa dành riêng cho loài người chúng ta?
Trong suốt công trình sáng tạo của Chúa đối với các vật thể khác, dầu vĩ đại hoặc trường tồn hơn con người, nhưng sách Sáng Thế nói, Thiên Chúa chỉ dùng một Lời của Chúa thì các loài vật đó xuất hiện từ hư vô. Tất cả: mặt trời, mặt trăng, sông, núi, chim trên trời, cá dưới nước và bao nhiêu động vật khác lập tức xuất hiện.
Nhưng đối với sự xuất hiện của con người, sách Sáng Thế mô tả như là một công trình hết sự tận tụy, cân nhắc của một “nghệ sĩ” tạo hình. Thiên Chúa dù có Lời toàn năng, nhưng khi Ngài bắt tay vào việc sáng tạo con người, lấy một miếng đất vô tri vô giác, hình thành nên một con người. Để con người đó trở thành một sinh vật có sức sống, Thiên Chúa đã truyền hơi thở toàn năng và trường cửu của Chúa vào trong khối đất và con người xuất hiện. Như Thánh Kinh đã nói, con người đã được Thiên Chúa cân nhắc tạo nên giống hình ảnh của Thiên Chúa.
Giống hình ảnh của Chúa, không chỉ giống ở bộ dạng bên ngoài như là con giống cha, nhưng ngụ một ý sâu xa hơn là giống về bản chất của Thiên Chúa: có một ngôi vị, có suy nghĩ, lời nói và việc làm.
Xin mời quý vị cùng dõi theo những chia sẻ tiếp theo của Linh mục PX Nguyễn Văn Nhứt, Dòng Đa Minh, được thực hiện tại nhà nguyện nhà thờ Ba Chuông.
Chúng tôi sẽ tiếp tục gửi đến quí vị những chia sẻ của Lm PX Nguyễn Văn Nhứt trong các đề tài tiếp theo.
Đề tài 1: Luật nhân quả - theo Kitô Giáo.
https://www.youtube.com/watch?v=yCzYD...
Đề tài 2: Đức Chúa Trời là Đấng Tạo Hóa
https://www.youtube.com/watch?v=CyYY2...
Đề tài 3: Quan điểm Kitô giáo về vấn đề bạo lực
https://www.youtube.com/watch?v=QcdlU...
Đề tài 4: Thẩm quyền của Thiên Chúa trên toàn cõi tạo thành
https://youtu.be/CO8a58IICjA
Đề tài 5: Thẩm quyền của Thiên Chúa đối với từng cá nhân con người
https://www.youtube.com/watch?v=_Df3k...
Đề tài 6: Thiên Chúa Chân Thật và Thiên Chúa giả tạo
https://www.youtube.com/watch?v=3vCoY...
Youtube: https://www.youtube.com/c/AMENTvVN
TĨNH TÂM MÙA CHAY 2020 - P3 (22/03/2020)
Nhóm I thảo luận
Nhóm II thảo luận
Nhóm III thảo luận
Nhóm IV thảo luận
Ca đoàn Thánh Linh - Suy Niệm 14 Chặng Đàng Thánh Giá
The Holy Spirit Choir
TĨNH TÂM MÙA CHAY 2020 - PHẦN I
Chủ đề:
"Trong Chúa Ki-tô, Thiên Chúa đã cho thế gian được hòa giải với Người"
(2 Cr 5:19)
"God was reconciling the world to himself in Christ" (2 Cor 5:19)
"Trong Chúa Ki-tô, Thiên Chúa đã cho thế gian được hòa giải với Người"
(2 Cr 5:19)
"God was reconciling the world to himself in Christ" (2 Cor 5:19)
The Holy Spirit Choir
Những ông ‘vua’ ngành thuốc tại Sài Gòn trước 1975
Trong số những người thành công với nghề dược tại Sài Gòn trước đây,
dược sĩ La Thành Nghệ là một khuôn mặt nổi bật, được nhiều người biết
tiếng. Vốn người Triều Châu, sinh trong gia đình giàu có, La Thành
Nghệ được du học bên Pháp và đậu bằng dược sĩ. Điểm qua những nhân vật
giàu có, tiếng tăm thuộc ngành y dược thời đó còn có các dược sĩ Trần
Văn Lắm, Nguyễn Cao Thăng, Nguyễn Thị Hai…
La Thành Nghệ được phong là ‘vua thuốc đỏ’, một sản phẩm rất tầm
thường, giá trị thấp, nhưng được mọi giới ưa chuộng và rất phổ biến từ
thành thị tới thôn quê. Khi chiến tranh càng ngày càng leo thang, nhu
cầu sử dụng thuốc đỏ càng nhiều thì La Thành Nghệ được phép làm đại lý
độc quyền phân phối thuốc đỏ, đem lại cho ông một nguồn lợi rất lớn,
Ít ai nghĩ rằng với một thứ sản phẩm tầm thường, rẻ tiền như thuốc đỏ
mà làm nên sự nghiệp kếch xù của La Thành Nghệ. Trước khi miền Nam
thất thủ, những ai có dịp đi qua đường Tự Do chắc đã thấy Laboratoire
La Thành, nằm giữa hai nhà hàng La Pagode và rạp Eden, Thuốc đỏ, tiếng
Pháp gọi là mercure crome, một thứ dung dịch màu đỏ, dùng bôi lên các
vết thương nhẹ để sát trùng. Thời đó, thuốc đỏ do Laboratoire La Thành
sản xuất, được sử dụng trong các bệnh viện, các quân y viện, các bệnh
viện dã chiến, các trung tâm y tế, các đơn vị quân y… và rất được dân
chúng từ thành thị tới thôn quê ưa chuộng vì nó rẻ tiền mà lại hiệu
nghiệm.
La Thành Nghệ còn nhập cảng các loại thuốc trụ sinh, một thứ thần dược
trị các vết thương. Ngoài hai loại thuốc đỏ và trụ sinh, Laboratoire
La Thành còn sáng chế một thứ pommade để trị bịnh phong tình. Bịnh này
thường có mụn đỏ chung quanh háng và bộ sinh dục. Muốn điều trị chỉ
cần xức pommade vào chỗ đó, sau khi rửa vết thương cho sạch bằng thuốc
đỏ. Chỉ vài ba lần xức pommade, người bịnh cảm thấy dễ chịu, không
ngứa rát và bình phục!..,thanh niên bị bịnh phong tình thường có mặc
cảm không muốn đến bệnh viện hay đi bác sĩ tư để chữa trị. Họ mua
thuốc pommade của dược sĩ La Thành Nghệ và tự chữa lấy. Nhờ biết được
yếu tố tâm lý ấy, sản phẩm của La Thành Nghệ bán chạy như tôm tươi,
khi trở nên giàu có, La Thành Nghệ sống thầm lặng, ít khoe khoang hay
ăn chơi trác táng như một số nhà giàu khác. Ngược lại, dân ăn chơi Sài
Thành, không ai không nghe tiếng hoặc biết đến ‘công tử’ Hoàng Kim
Lân, con của ‘vua dây kẽm gai’ Hoàng Kim Quy.
Tôi được nghe, có lần tại vũ trường Maxim, ông Hoàng Kim Lân đứng lên
giữa sân khấu tuyên bố: “Hôm nay là ngày sinh nhựt của tôi. Tôi xin
đãi tất cả quý vị có mặt tại đây. Quý vị tha hồ ăn uống bất cứ món gì
mà không phải trả tiền”. Tiếp theo sau đó, rượu sâm banh chảy ra như
suối và khách ăn chơi vỗ tay như sấm để tán thưởng sáng kiến độc đáo
của mạnh thường quân Kim Lân!, trở lại chuyện La Thành Nghệ, ông là
người chỉ giao thiệp với giới nhà giàu và thượng lưu, trí thức ở Sài
Gòn. Tuy sống trên đống vàng, nhưng ông không phung phí tiền bạc để
mang tai tiếng như nhiều người khác. Năm 1967, La Thành Nghệ ra ứng cử
Nghị sĩ Quốc Hội, chung liên danh Bạch Tượng với Dược sĩ Trần Văn Lắm
và đắc cử. Ông Trần Văn Lắm có lúc làm Phó chủ tịch Thượng Viện và
Tổng trưởng Ngoại Giao dưới thời Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu, tuy
nhiên, danh nghĩa Nghị sĩ Quốc Hội chỉ để trang trí cho La Thành Nghệ
hơn là nghề hái ra liền như viện bào chế La Thành của ông. Do đó,
trong thời gian tham chính, dư luận hay báo chí không nghe ông tuyên
bố hay có hành động chính trị nào… Ông cũng tránh xa các áp-phe làm ăn
của các ông tai to mặt lớn khác.
Dược sĩ La Thành Nghệ cuối cùng lại là nạn nhân của Tổng Thống Trần
văn Hương, người đã gây khó khăn cho những người di tản bằng sắc lệnh
cấm công chức, sĩ quan và thanh niên trong tuổi quân dịch ‘di tản’ vào
những ngày cuối cùng của Sài Gòn. La Thành Nghệ vượt biển quá sớm, bị
hải quân VNCH bắt đem về đất liền, ở lại Sài Gòn và cuối cùng được
‘chính quyền cách mạng’ cho đi học tập cải tạo.
Một dược sĩ khác cũng thành công và nổi tiếng nhờ thứ thuốc ban nóng,
cảm ho của trẻ em là ông Nguyễn Chí Nhiều. Ông Nhiều lập Nguyễn Chí
Dược Cuộc, sản xuất vài thứ thuốc thông dụng trong đó nổi bật nhất là
Euquinol, thuốc ban nóng dành cho trẻ em. Thuốc Euquinol trở nên quen
thuộc đối với các bà nội trợ từ thành thị đến nông thôn. Hễ ai có con
nóng đầu, người nhà hay lối xóm liền thúc hối… mua thuốc Euquinol.
Euquinol được bào chế theo dạng thuốc Tây bằng bột màu trắng, khác với
hình dạng gói thuốc cao đơn hoàn tán của các tiệm thuốc Bắc. Euquinol
của Nguyễn Chí Nhiều vừa rẻ tiền, vừa hiệu nghiệm, lại được quảng cáo
sâu rộng, được bày bán trong các tiệm thuốc tây và cả các tiệm tạp hoá
nên dân chúng mua dễ dàng. Dần dần, thuốc ban Euquinol đánh bại thuốc
“Ngoại cảm tán” của nhà thuốc Nhị Thiên Đường vốn độc chiếm thị trường
mấy thập niên trước đó.
Ông Nguyễn Chí Nhiều là người có sáng kiến, biết lợi dụng các cuộc
tranh tài thể thao để quảng cáo sản phẩm của mình. Hễ có cuộc đua xe
đạp đường trường nào là cũng có các xe thuốc Euquinol đi kèm. Sau này
ông trở thành ‘ông bầu’ của đoàn cua-rơ mang tên Euquinol. Đoàn xe đạp
này là một ê-kíp gồm những tay đua do chính ông tuyển chọn và tài trợ
để tập dượt và tranh tài trong các cuộc đua Vòng Cộng Hoà từ năm 1956
trở đi.
Đội xe đạp Euquinol là một đội đua chuyên nghiệp, dược sĩ Nguyễn Chí
Nhiều phát lương để họ tập dợt. Chính ông bỏ tiền ra mua xe đạp và
cung cấp phụ tùng. Khi đã trở thành cua-rơ của đội họ khỏi bận tâm lo
sinh kế, ngoài chuyện cố tâm luyện lập. Vì thế đội Euquinol thường lập
được nhiều thành tích, chiếm các giải đồng đội và cá nhân trên các
đường đua.
Những nhà thuốc tây xưa nhất ở Sài Gòn phải kể đến các tiệm Pharmacie
Mus của ông Beniot, Pharmacie Sohrenne, Pharmacie Normale, Pharmacie
de France… Đó là những nhà thuốc Tây mà chủ nhân đều là dược sĩ người
Pháp. Nhà thuốc nào cũng có phòng bào chế riêng để chế thuốc theo toa
bác sĩ.
Nhà thuốc của người Việt có Cường Lắm ở góc đường Mac Mahon (Công Lý)
và đường Bonard (Lê Lợi), chủ nhân là dược sĩ Trần Văn Lắm. Dưới thời
Nguyễn Văn Thiệu, ông Lắm trở thành Thượng nghị sĩ và Ngoại trưởng.
Ngoài ra còn có Pharmacie Lý, chủ nhân là dược sĩ Nguyễn Thị Lý;
Pharmacie Dương Hữu Lễ của dược sĩ Dương Hữu Lễ ở đường Rue d’Espagne
(Lê Thánh Tôn) và Pharmacie Nguyễn Văn Cao ở góc đường Chợ Mới và
đường Bonard.
Trong các ngành công kỹ nghệ của Việt nam Cộng hòa (1954-1975), nhiều
người cũng biết làm giàu bằng cách ‘chuyên môn hóa’ việc buôn bán một
mặt hàng thông dụng, rẻ tiền nhưng có lợi tức lớn lao ít ai ngờ. Thời
thế đã giúp họ làm giàu nhanh chóng nhưng cũng không loại trừ khả năng
họ phải ‘đóng thuế’ cho phía bên kia để được yên ổn làm ăn. Như vậy,
họ phải chịu hai đầu thuế của Cộng hòa và Việt cộng. Tuy nhiên, những
chi phí này được tính vào giá thành sản phẩm và thiệt thòi là… người
tiêu dùng.
Trong số những nhân vật giàu có này phải kể đến ‘Vua vương quốc Chợ
Lớn’ là Bang trưởng Triều Châu Trần Thành; ‘Vua sắt thép, dệt may’ Lý
Long Thân; ‘Vua lúa gạo’ Trần Thành, Mã Hỉ và Lại Kim Dung; ‘Vua nông
cụ’ Lưu kiệt, Lưu Trung; ‘Vua ngân hàng’ Nguyễn Tấn Đời và ‘Vua bột
giặt Viso’ Trương Văn Khôi.
Giới Đông y cũng có những tên tuổi lừng lẫy với các loại thuốc gia
truyền, rẻ tiền nhưng lại hiệu nghiệm. Người ta thường nhắc đến Võ Văn
Vân, người sáng lập nhà thuốc mang cùng tên với các sản phẩm như “Tam
tinh hải cẩu bổ thận hoàn” trị bịnh yếu sinh lý, tráng dương, bổ thận,
dùng cho đàn ông để tăng cường sinh lực và “Bá đả quân sơn tán” trị
bịnh đau lưng, nhức mỏi rất công hiệu.
Hồi đó, các xe quảng cáo của nhà thuốc Võ Văn Vân còn khoe rằng “Bá đả
quân sơn tán” là thuốc dùng khi bị té, đặc biệt là các võ sĩ, người
lao động chân tay như làm ruộng, làm công (vác lúa, chèo ghe, móc
mương, bồi vườn…) đều ‘phải’ uống thuốc này, vì nó ‘hiệu nghiệm như
thuốc tiên’!
Vào khoảng những năm 1955-1957, các nhà thuốc thường tổ chức những xe
thuốc đi bán dạo ở miền quê. Mỗi xe có người làm trò vui như xiếc, ảo
thuật, phụ họa với dàn kèn trống để thu hút khán giả. Xen kẽ vào những
trò vui ấy là màn bán thuốc. Người nhà quê lúc ấy gọi các xe bán thuốc
dạo là “Sơn Đông Mãi Võ”.
Tuy là đông y sĩ, nhưng ông Võ Văn Vân lại cho các con qua Pháp du học
các ngành y và dược. Trong số các con của Võ Văn Vân, có ông Võ Văn
Ứng, từng nổi tiếng là Mạnh Thường Quân của túc cầu Sài Gòn qua cái
tên thân mật là ‘Bầu Ứng’. Ông Võ Văn Ứng còn làm Tổng giám đốc Nam Đô
Ngân hàng và Khách sạn Nam Đô.
Một nhà thuốc đông y khác, cũng nổi tiếng cùng thời, là nhà thuốc Võ
Đình Dần ở Chợ Lớn. Thuốc ích khí bổ thận “Cửu Long Hoàn”, chuyên trị
mệt mỏi, lao tâm lao lực, được quảng cáo sâu rộng, nên bán rất chạy.
Thời đó, hầu như ai cũng thuộc lòng câu: “Một viên Cửu Long hoàn bằng
10 thang thuốc bổ” của nhà thuốc Võ Đình Dần.
Nhà thuốc này cũng có một đội ngũ chuyên môn đi bán dạo khắp thôn quê,
gồm 5 xe cam nhông Sơn Đông Mãi Võ. Theo nhà văn Hồ Trường An, thuốc
Cửu Long hoàn được các người lao tâm, lao lực, thức đêm, làm việc
nhiều như các vũ nữ ở các vũ trường, các nghệ sĩ sân khấu cải lương,
các tay cờ bạc… tóm lại những kẻ ‘lấy ngày làm đêm’, đều dùng Cửu Long
hoàn, để phục hồi sức lực, nhà thuốc Nhành Mai ở Phú Nhuận, nổi tiếng
với món thuốc dưỡng thai hiệu Nhành Mai. Ngoài ra, món thuốc dán hiệu
Nhành Mai, trị mụn nhọt rất hay. Không cần phá miệng mụn nhọt, chỉ cần
trét thuốc vào miếng vải cắt tròn, lớn cỡ đồng xu, ở giữa có đục lỗ,
rồi dán lên mụt nhọt. Chừng vài ngày sau, gỡ miếng vải ra thì mủ và
cùi nhọt… lòi ra.
Hồi Sài Gòn còn xe điện chạy theo lộ trình Galliéni (Trần Hưng Đạo)
Sài Gòn-Chợ Lớn và Boulevard de la Somme (Hàm Nghi) đến chợ Tân Định,
hai bên thành xe điện có nhiều bảng quảng cáo như: Một viên Cửu Long
Hoàn bằng 10 thang thuốc bổ của nhà thuốc Võ văn Vân, Thuốc xổ Nhành
Mai, Dầu khuynh diệp bác sĩ Bùi Kiễn Tín, Kem đánh răng Hynos
‘cha-cha-cha’ mang hình anh Bảy Chà ‘đen như cột nhà cháy với hàm răng
trắng bóc’, thuốc lá Jean Bastos và thậm chí cả… Hòm Tôbia ‘danh tiếng
nhất’.
Nhà thuốc Đại Quang do người Tàu ở Chợ Lớn cũng nổi tiếng với món
thuốc “Huyết Trung Bửu”, loại thuốc điều hoà kinh nguyệt dành cho phụ
nữ. Thuốc này từ khi xuất hiện trên thị trường đã đánh bạt “Nữ Kim
Đơn” vì nhờ quảng cáo mạnh trên các báo chí. Đã vậy, hãng Đại Quang
cũng như nhà thuốc Ông Tiên (của Nguyễn Hoàng Hoạnh), cứ mỗi năm cho
ra cuốn sách quảng cáo, có truyện ngắn, thơ, có chuyện lịch sử, bài ca
vọng cổ… để giới thiệu các thứ thuốc của hãng mình cho khắp đồng bào
Lục tỉnh.
Nhà thuốc Đại Từ Bi cũng có xe cam nhông bít mui, bán dạo khắp Nam Kỳ,
từ thành thị đến thôn quê, đặc biệt là các tài tử biết đờn ca vọng cổ,
biết đóng tuồng cải lương, hát giúp vui mỗi khi xe neo ở một địa điểm
nào đó để bán thuốc. Tuồng tích phần nhiều kể chuyện Ông Trương Tiên
Bửu, Kim Vân Kiều, Cánh Buồm Đen…
Trước năm 1954, dân Nam Kỳ, nhứt là dân ‘thủ cựu’ ở thị thành và dân ở
các vùng nửa chợ nửa quê, dân miệt vườn… đều chê thuốc Tây nóng nên
không dùng. Cũng vì thế các tiệm thuốc Bắc mọc lên như nấm.
Người khách trú, một khi mở tiệm thuốc, ngoài các dược thảo, dược
phẩm, còn bán thêm các loại cao đơn hoàn tán do các nhà thuốc Việt Nam
bào chế, lại thêm các loại thuốc đặc chế từ bên Tàu như Thượng Hải,
Hồng Kông, Phúc Kiến, Quảng Đông, Quảng Tây nhập cảng vào. Thị trường
thuốc tây, thuốc nam, thuốc bắc tại Sài Gòn và cả miền Nam phát triển
mạnh. ‘Trăm hoa đua nở, trăm nhà… uống thuốc’!
Bên cạnh mỹ phẩm như Bạch ngọc cao, một loại kem xức cho da mặt mịn
màng, còn có Bóng nha duyên dùng để chà răng cho trắng. Bóng nha duyên
xúc miệng không thơm bằng phấn chà răng của Tây đặc chế như Kool,
Gibbs, nên bán không chạy. Dân miệt vườn thì dùng xác cau khô để chà
răng, chưa quen với việc dùng bàn chải, đến khi kem đánh răng Leyna
xuất hiện với hình nữ minh tinh Kim Vui cười phô hàm răng trắng đều,
và sau đó là kem Hynos của ông Vương Đạo Nghĩa (1965) với người đàn
ông da đen cười răng trắng nhởn, thì Kool, Gibbs, Perlon bị cáo chung.
Bóng nha duyên cũng rút lui không kèn không trống, điểm nổi bật của
ông chủ trẻ Vương Đạo Nghĩa là nghệ thuật quảng cáo cho kem đánh răng
Chú Chà Và Hynos sau khi anh được thừa hưởng gia tài từ một ông chủ
người Mỹ có vợ Việt. Hình ảnh chú Hynos xuất hiện hầu như khắp hang
cùng ngõ hẻm Sài Gòn. Bên cạnh đó, điệp khúc Hynos cha cha cha… trên
đài phát thanh và trên chiếc deux chevaux (2CV) bán hàng tại các chợ
Sài Gòn, người ta nói ông chủ Hynos đã không ngần ngại trích ra 50%
lợi nhuận cho việc quảng cáo. Có thể nói, đây là một tỷ lệ quảng cáo
đột phá và đầy ấn tượng trong bối cảnh nền thương mại của Sài Gòn xưa
đang trên đường hội nhập vào thế giới tư bản.
Sưu tầm.
dược sĩ La Thành Nghệ là một khuôn mặt nổi bật, được nhiều người biết
tiếng. Vốn người Triều Châu, sinh trong gia đình giàu có, La Thành
Nghệ được du học bên Pháp và đậu bằng dược sĩ. Điểm qua những nhân vật
giàu có, tiếng tăm thuộc ngành y dược thời đó còn có các dược sĩ Trần
Văn Lắm, Nguyễn Cao Thăng, Nguyễn Thị Hai…
La Thành Nghệ được phong là ‘vua thuốc đỏ’, một sản phẩm rất tầm
thường, giá trị thấp, nhưng được mọi giới ưa chuộng và rất phổ biến từ
thành thị tới thôn quê. Khi chiến tranh càng ngày càng leo thang, nhu
cầu sử dụng thuốc đỏ càng nhiều thì La Thành Nghệ được phép làm đại lý
độc quyền phân phối thuốc đỏ, đem lại cho ông một nguồn lợi rất lớn,
Ít ai nghĩ rằng với một thứ sản phẩm tầm thường, rẻ tiền như thuốc đỏ
mà làm nên sự nghiệp kếch xù của La Thành Nghệ. Trước khi miền Nam
thất thủ, những ai có dịp đi qua đường Tự Do chắc đã thấy Laboratoire
La Thành, nằm giữa hai nhà hàng La Pagode và rạp Eden, Thuốc đỏ, tiếng
Pháp gọi là mercure crome, một thứ dung dịch màu đỏ, dùng bôi lên các
vết thương nhẹ để sát trùng. Thời đó, thuốc đỏ do Laboratoire La Thành
sản xuất, được sử dụng trong các bệnh viện, các quân y viện, các bệnh
viện dã chiến, các trung tâm y tế, các đơn vị quân y… và rất được dân
chúng từ thành thị tới thôn quê ưa chuộng vì nó rẻ tiền mà lại hiệu
nghiệm.
La Thành Nghệ còn nhập cảng các loại thuốc trụ sinh, một thứ thần dược
trị các vết thương. Ngoài hai loại thuốc đỏ và trụ sinh, Laboratoire
La Thành còn sáng chế một thứ pommade để trị bịnh phong tình. Bịnh này
thường có mụn đỏ chung quanh háng và bộ sinh dục. Muốn điều trị chỉ
cần xức pommade vào chỗ đó, sau khi rửa vết thương cho sạch bằng thuốc
đỏ. Chỉ vài ba lần xức pommade, người bịnh cảm thấy dễ chịu, không
ngứa rát và bình phục!..,thanh niên bị bịnh phong tình thường có mặc
cảm không muốn đến bệnh viện hay đi bác sĩ tư để chữa trị. Họ mua
thuốc pommade của dược sĩ La Thành Nghệ và tự chữa lấy. Nhờ biết được
yếu tố tâm lý ấy, sản phẩm của La Thành Nghệ bán chạy như tôm tươi,
khi trở nên giàu có, La Thành Nghệ sống thầm lặng, ít khoe khoang hay
ăn chơi trác táng như một số nhà giàu khác. Ngược lại, dân ăn chơi Sài
Thành, không ai không nghe tiếng hoặc biết đến ‘công tử’ Hoàng Kim
Lân, con của ‘vua dây kẽm gai’ Hoàng Kim Quy.
Tôi được nghe, có lần tại vũ trường Maxim, ông Hoàng Kim Lân đứng lên
giữa sân khấu tuyên bố: “Hôm nay là ngày sinh nhựt của tôi. Tôi xin
đãi tất cả quý vị có mặt tại đây. Quý vị tha hồ ăn uống bất cứ món gì
mà không phải trả tiền”. Tiếp theo sau đó, rượu sâm banh chảy ra như
suối và khách ăn chơi vỗ tay như sấm để tán thưởng sáng kiến độc đáo
của mạnh thường quân Kim Lân!, trở lại chuyện La Thành Nghệ, ông là
người chỉ giao thiệp với giới nhà giàu và thượng lưu, trí thức ở Sài
Gòn. Tuy sống trên đống vàng, nhưng ông không phung phí tiền bạc để
mang tai tiếng như nhiều người khác. Năm 1967, La Thành Nghệ ra ứng cử
Nghị sĩ Quốc Hội, chung liên danh Bạch Tượng với Dược sĩ Trần Văn Lắm
và đắc cử. Ông Trần Văn Lắm có lúc làm Phó chủ tịch Thượng Viện và
Tổng trưởng Ngoại Giao dưới thời Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu, tuy
nhiên, danh nghĩa Nghị sĩ Quốc Hội chỉ để trang trí cho La Thành Nghệ
hơn là nghề hái ra liền như viện bào chế La Thành của ông. Do đó,
trong thời gian tham chính, dư luận hay báo chí không nghe ông tuyên
bố hay có hành động chính trị nào… Ông cũng tránh xa các áp-phe làm ăn
của các ông tai to mặt lớn khác.
Dược sĩ La Thành Nghệ cuối cùng lại là nạn nhân của Tổng Thống Trần
văn Hương, người đã gây khó khăn cho những người di tản bằng sắc lệnh
cấm công chức, sĩ quan và thanh niên trong tuổi quân dịch ‘di tản’ vào
những ngày cuối cùng của Sài Gòn. La Thành Nghệ vượt biển quá sớm, bị
hải quân VNCH bắt đem về đất liền, ở lại Sài Gòn và cuối cùng được
‘chính quyền cách mạng’ cho đi học tập cải tạo.
Một dược sĩ khác cũng thành công và nổi tiếng nhờ thứ thuốc ban nóng,
cảm ho của trẻ em là ông Nguyễn Chí Nhiều. Ông Nhiều lập Nguyễn Chí
Dược Cuộc, sản xuất vài thứ thuốc thông dụng trong đó nổi bật nhất là
Euquinol, thuốc ban nóng dành cho trẻ em. Thuốc Euquinol trở nên quen
thuộc đối với các bà nội trợ từ thành thị đến nông thôn. Hễ ai có con
nóng đầu, người nhà hay lối xóm liền thúc hối… mua thuốc Euquinol.
Euquinol được bào chế theo dạng thuốc Tây bằng bột màu trắng, khác với
hình dạng gói thuốc cao đơn hoàn tán của các tiệm thuốc Bắc. Euquinol
của Nguyễn Chí Nhiều vừa rẻ tiền, vừa hiệu nghiệm, lại được quảng cáo
sâu rộng, được bày bán trong các tiệm thuốc tây và cả các tiệm tạp hoá
nên dân chúng mua dễ dàng. Dần dần, thuốc ban Euquinol đánh bại thuốc
“Ngoại cảm tán” của nhà thuốc Nhị Thiên Đường vốn độc chiếm thị trường
mấy thập niên trước đó.
Ông Nguyễn Chí Nhiều là người có sáng kiến, biết lợi dụng các cuộc
tranh tài thể thao để quảng cáo sản phẩm của mình. Hễ có cuộc đua xe
đạp đường trường nào là cũng có các xe thuốc Euquinol đi kèm. Sau này
ông trở thành ‘ông bầu’ của đoàn cua-rơ mang tên Euquinol. Đoàn xe đạp
này là một ê-kíp gồm những tay đua do chính ông tuyển chọn và tài trợ
để tập dượt và tranh tài trong các cuộc đua Vòng Cộng Hoà từ năm 1956
trở đi.
Đội xe đạp Euquinol là một đội đua chuyên nghiệp, dược sĩ Nguyễn Chí
Nhiều phát lương để họ tập dợt. Chính ông bỏ tiền ra mua xe đạp và
cung cấp phụ tùng. Khi đã trở thành cua-rơ của đội họ khỏi bận tâm lo
sinh kế, ngoài chuyện cố tâm luyện lập. Vì thế đội Euquinol thường lập
được nhiều thành tích, chiếm các giải đồng đội và cá nhân trên các
đường đua.
Những nhà thuốc tây xưa nhất ở Sài Gòn phải kể đến các tiệm Pharmacie
Mus của ông Beniot, Pharmacie Sohrenne, Pharmacie Normale, Pharmacie
de France… Đó là những nhà thuốc Tây mà chủ nhân đều là dược sĩ người
Pháp. Nhà thuốc nào cũng có phòng bào chế riêng để chế thuốc theo toa
bác sĩ.
Nhà thuốc của người Việt có Cường Lắm ở góc đường Mac Mahon (Công Lý)
và đường Bonard (Lê Lợi), chủ nhân là dược sĩ Trần Văn Lắm. Dưới thời
Nguyễn Văn Thiệu, ông Lắm trở thành Thượng nghị sĩ và Ngoại trưởng.
Ngoài ra còn có Pharmacie Lý, chủ nhân là dược sĩ Nguyễn Thị Lý;
Pharmacie Dương Hữu Lễ của dược sĩ Dương Hữu Lễ ở đường Rue d’Espagne
(Lê Thánh Tôn) và Pharmacie Nguyễn Văn Cao ở góc đường Chợ Mới và
đường Bonard.
Trong các ngành công kỹ nghệ của Việt nam Cộng hòa (1954-1975), nhiều
người cũng biết làm giàu bằng cách ‘chuyên môn hóa’ việc buôn bán một
mặt hàng thông dụng, rẻ tiền nhưng có lợi tức lớn lao ít ai ngờ. Thời
thế đã giúp họ làm giàu nhanh chóng nhưng cũng không loại trừ khả năng
họ phải ‘đóng thuế’ cho phía bên kia để được yên ổn làm ăn. Như vậy,
họ phải chịu hai đầu thuế của Cộng hòa và Việt cộng. Tuy nhiên, những
chi phí này được tính vào giá thành sản phẩm và thiệt thòi là… người
tiêu dùng.
Trong số những nhân vật giàu có này phải kể đến ‘Vua vương quốc Chợ
Lớn’ là Bang trưởng Triều Châu Trần Thành; ‘Vua sắt thép, dệt may’ Lý
Long Thân; ‘Vua lúa gạo’ Trần Thành, Mã Hỉ và Lại Kim Dung; ‘Vua nông
cụ’ Lưu kiệt, Lưu Trung; ‘Vua ngân hàng’ Nguyễn Tấn Đời và ‘Vua bột
giặt Viso’ Trương Văn Khôi.
Giới Đông y cũng có những tên tuổi lừng lẫy với các loại thuốc gia
truyền, rẻ tiền nhưng lại hiệu nghiệm. Người ta thường nhắc đến Võ Văn
Vân, người sáng lập nhà thuốc mang cùng tên với các sản phẩm như “Tam
tinh hải cẩu bổ thận hoàn” trị bịnh yếu sinh lý, tráng dương, bổ thận,
dùng cho đàn ông để tăng cường sinh lực và “Bá đả quân sơn tán” trị
bịnh đau lưng, nhức mỏi rất công hiệu.
Hồi đó, các xe quảng cáo của nhà thuốc Võ Văn Vân còn khoe rằng “Bá đả
quân sơn tán” là thuốc dùng khi bị té, đặc biệt là các võ sĩ, người
lao động chân tay như làm ruộng, làm công (vác lúa, chèo ghe, móc
mương, bồi vườn…) đều ‘phải’ uống thuốc này, vì nó ‘hiệu nghiệm như
thuốc tiên’!
Vào khoảng những năm 1955-1957, các nhà thuốc thường tổ chức những xe
thuốc đi bán dạo ở miền quê. Mỗi xe có người làm trò vui như xiếc, ảo
thuật, phụ họa với dàn kèn trống để thu hút khán giả. Xen kẽ vào những
trò vui ấy là màn bán thuốc. Người nhà quê lúc ấy gọi các xe bán thuốc
dạo là “Sơn Đông Mãi Võ”.
Tuy là đông y sĩ, nhưng ông Võ Văn Vân lại cho các con qua Pháp du học
các ngành y và dược. Trong số các con của Võ Văn Vân, có ông Võ Văn
Ứng, từng nổi tiếng là Mạnh Thường Quân của túc cầu Sài Gòn qua cái
tên thân mật là ‘Bầu Ứng’. Ông Võ Văn Ứng còn làm Tổng giám đốc Nam Đô
Ngân hàng và Khách sạn Nam Đô.
Một nhà thuốc đông y khác, cũng nổi tiếng cùng thời, là nhà thuốc Võ
Đình Dần ở Chợ Lớn. Thuốc ích khí bổ thận “Cửu Long Hoàn”, chuyên trị
mệt mỏi, lao tâm lao lực, được quảng cáo sâu rộng, nên bán rất chạy.
Thời đó, hầu như ai cũng thuộc lòng câu: “Một viên Cửu Long hoàn bằng
10 thang thuốc bổ” của nhà thuốc Võ Đình Dần.
Nhà thuốc này cũng có một đội ngũ chuyên môn đi bán dạo khắp thôn quê,
gồm 5 xe cam nhông Sơn Đông Mãi Võ. Theo nhà văn Hồ Trường An, thuốc
Cửu Long hoàn được các người lao tâm, lao lực, thức đêm, làm việc
nhiều như các vũ nữ ở các vũ trường, các nghệ sĩ sân khấu cải lương,
các tay cờ bạc… tóm lại những kẻ ‘lấy ngày làm đêm’, đều dùng Cửu Long
hoàn, để phục hồi sức lực, nhà thuốc Nhành Mai ở Phú Nhuận, nổi tiếng
với món thuốc dưỡng thai hiệu Nhành Mai. Ngoài ra, món thuốc dán hiệu
Nhành Mai, trị mụn nhọt rất hay. Không cần phá miệng mụn nhọt, chỉ cần
trét thuốc vào miếng vải cắt tròn, lớn cỡ đồng xu, ở giữa có đục lỗ,
rồi dán lên mụt nhọt. Chừng vài ngày sau, gỡ miếng vải ra thì mủ và
cùi nhọt… lòi ra.
Hồi Sài Gòn còn xe điện chạy theo lộ trình Galliéni (Trần Hưng Đạo)
Sài Gòn-Chợ Lớn và Boulevard de la Somme (Hàm Nghi) đến chợ Tân Định,
hai bên thành xe điện có nhiều bảng quảng cáo như: Một viên Cửu Long
Hoàn bằng 10 thang thuốc bổ của nhà thuốc Võ văn Vân, Thuốc xổ Nhành
Mai, Dầu khuynh diệp bác sĩ Bùi Kiễn Tín, Kem đánh răng Hynos
‘cha-cha-cha’ mang hình anh Bảy Chà ‘đen như cột nhà cháy với hàm răng
trắng bóc’, thuốc lá Jean Bastos và thậm chí cả… Hòm Tôbia ‘danh tiếng
nhất’.
Nhà thuốc Đại Quang do người Tàu ở Chợ Lớn cũng nổi tiếng với món
thuốc “Huyết Trung Bửu”, loại thuốc điều hoà kinh nguyệt dành cho phụ
nữ. Thuốc này từ khi xuất hiện trên thị trường đã đánh bạt “Nữ Kim
Đơn” vì nhờ quảng cáo mạnh trên các báo chí. Đã vậy, hãng Đại Quang
cũng như nhà thuốc Ông Tiên (của Nguyễn Hoàng Hoạnh), cứ mỗi năm cho
ra cuốn sách quảng cáo, có truyện ngắn, thơ, có chuyện lịch sử, bài ca
vọng cổ… để giới thiệu các thứ thuốc của hãng mình cho khắp đồng bào
Lục tỉnh.
Nhà thuốc Đại Từ Bi cũng có xe cam nhông bít mui, bán dạo khắp Nam Kỳ,
từ thành thị đến thôn quê, đặc biệt là các tài tử biết đờn ca vọng cổ,
biết đóng tuồng cải lương, hát giúp vui mỗi khi xe neo ở một địa điểm
nào đó để bán thuốc. Tuồng tích phần nhiều kể chuyện Ông Trương Tiên
Bửu, Kim Vân Kiều, Cánh Buồm Đen…
Trước năm 1954, dân Nam Kỳ, nhứt là dân ‘thủ cựu’ ở thị thành và dân ở
các vùng nửa chợ nửa quê, dân miệt vườn… đều chê thuốc Tây nóng nên
không dùng. Cũng vì thế các tiệm thuốc Bắc mọc lên như nấm.
Người khách trú, một khi mở tiệm thuốc, ngoài các dược thảo, dược
phẩm, còn bán thêm các loại cao đơn hoàn tán do các nhà thuốc Việt Nam
bào chế, lại thêm các loại thuốc đặc chế từ bên Tàu như Thượng Hải,
Hồng Kông, Phúc Kiến, Quảng Đông, Quảng Tây nhập cảng vào. Thị trường
thuốc tây, thuốc nam, thuốc bắc tại Sài Gòn và cả miền Nam phát triển
mạnh. ‘Trăm hoa đua nở, trăm nhà… uống thuốc’!
Bên cạnh mỹ phẩm như Bạch ngọc cao, một loại kem xức cho da mặt mịn
màng, còn có Bóng nha duyên dùng để chà răng cho trắng. Bóng nha duyên
xúc miệng không thơm bằng phấn chà răng của Tây đặc chế như Kool,
Gibbs, nên bán không chạy. Dân miệt vườn thì dùng xác cau khô để chà
răng, chưa quen với việc dùng bàn chải, đến khi kem đánh răng Leyna
xuất hiện với hình nữ minh tinh Kim Vui cười phô hàm răng trắng đều,
và sau đó là kem Hynos của ông Vương Đạo Nghĩa (1965) với người đàn
ông da đen cười răng trắng nhởn, thì Kool, Gibbs, Perlon bị cáo chung.
Bóng nha duyên cũng rút lui không kèn không trống, điểm nổi bật của
ông chủ trẻ Vương Đạo Nghĩa là nghệ thuật quảng cáo cho kem đánh răng
Chú Chà Và Hynos sau khi anh được thừa hưởng gia tài từ một ông chủ
người Mỹ có vợ Việt. Hình ảnh chú Hynos xuất hiện hầu như khắp hang
cùng ngõ hẻm Sài Gòn. Bên cạnh đó, điệp khúc Hynos cha cha cha… trên
đài phát thanh và trên chiếc deux chevaux (2CV) bán hàng tại các chợ
Sài Gòn, người ta nói ông chủ Hynos đã không ngần ngại trích ra 50%
lợi nhuận cho việc quảng cáo. Có thể nói, đây là một tỷ lệ quảng cáo
đột phá và đầy ấn tượng trong bối cảnh nền thương mại của Sài Gòn xưa
đang trên đường hội nhập vào thế giới tư bản.
Sưu tầm.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)