Tìm Kiếm

16 tháng 9, 2013

25th Sunday in Ordinary Time - Year C (Eng - Vie)

First Reading (Am 8, 4 – 7)
A reading from the Book of the Prophet Amos
Hear this, you who trample upon the needy and destroy the poor of the land! “When will the New Moon be over,” you ask, “that we may sell our grain, and the Sabbath, that we may display the wheat? We will diminish the ephah, and to the shekel, and fix our scales for cheating! We will buy the lowly for silver, and the poor for a pair of sandals; even the refuse of the wheat we will sell!”.  The Lord has sworn by the pride of Jacob: Never will I forget a thing they have done!

Bài đọc I (Am 8, 4 – 7)
Hãy nghe đây, hỡi những ai đàn áp người cùng khổ và tiêu diệt kẻ nghèo hèn trong xứ. Các ngươi thầm nghĩ: “Bao giờ ngày mồng một qua đi, cho ta còn bán lúa; bao giờ mới hết ngày Sa-bát, để ta bày thóc ra? Ta sẽ làm cho cái đấu nhỏ lại, cho quả cân nặng thêm; Ta sẽ làm lệch cán cân để đánh lừa thiên hạ. Ta sẽ lấy tiền bạc mua đứa cơ bần, đem đôi dép đổi lấy tên cùng khổ; cả lúa nát gạo mục, ta cũng đem ra bán”. Đức Chúa đã lấy thanh danh là niềm hãnh diện của Gia-cóp mà thề: Ta sẽ chẳng bao giờ quên một hành vi nào của chúng.

Responsorial Psalm (Psalm 113: 1-2, 4-6, 7-8)
R/  Praise the Lord who lifts up the poor.
R/ Hãy dâng lời ngợi khen Chúa, Ngài cất nhắc kẻ nghèo túng lên.

Praise, you servants of the Lord, praise the name of the Lord. Blessed be the name of the Lod both now and forever.  R/
Hỡi tôi tớ Chúa, hãy dâng lời ca ngợi, nào ca ngợi danh thánh Chúa đi! Chúc tụng danh thánh Chúa, tự giờ đây cho đến mãi muôn đời!

High above all nations is the Lord; above the heavens is his glory. Who is like the Lord, our God, who is enthroned on high and looks upon the heavens and the earth below?  R/
Chúa siêu việt trên hết mọi dân; vinh quang Người vượt xa trời cao thẳm. Nào ai đâu sánh với Chúa Trời của ta, Đấng ngự chốn cao vời, Ngài cúi xuống để nhìn xem bầu trời trái đất?

He raises up the lowly from the dust; from the dunghill he lifts up the poor to seat them with princes, with the princes of his own people.  R/
Kẻ mọn hèn, Chúa kéo ra khỏi cát bụi, ai nghèo túng, Người cất nhắc từ đống phân tro, đặt ngồi chung với hàng quyền quý dân Người .

Listen to audio: Click here


Second Reading (1 Tim 2, 1 – 8)
A reading from the first Letter of Saint Paul to Timothy           
Beloved: First of all, I ask that supplications, prayers, petitions, and thanksgivings be offered for everyone, for kings and for all in authority, that we may lead a quiet and tranquil life in all devotion and dignity.  This is good and pleasing to God our Savior,  who will everyone to be saved and to come to  knowledge of the truth.  For there is one God. There is also one mediator between God and men, the man Christ Jesus,  who gave himself as ransom for all. This was the testimony at the proper time. For this I was appointed preacher and apostle — I am speaking the truth, I am not lying —, teacher of the Gentiles in faith and truth. It is my wish, then, that in every place the men should pray, lifting up holy hands, without anger or argument.

Bài đọc II (1 Tm 2, 1 – 8)
Trước hết, tôi khuyên ai nấy dâng lời cầu xin, khẩn nguyện, nài van, tạ ơn cho tất cả mọi người, cho vua chúa và tất cả những người cầm quyền, để chúng ta được an cư lạc nghiệp mà sống thật đạo đức và nghiêm chỉnh. Đó là điều tốt và đẹp lòng Thiên Chúa, Đấng cứu hộ chúng ta, Đấng muốn cho mọi người được cứu độ và nhận biết chân lý. Thật vậy, chỉ có một Thiên Chúa, chỉ có một Đấng trung gian giữa Thiên Chúa và loài người: Đó là một con người, Đức Ki-tô Giê-su, Đấng đã tự hiến làm giá chuộc mọi người. Điều này đã được chứng thực vào đúng thời đúng buổi. Và để làm chứng về điều này, tôi được đặt làm người rao giảng và làm Tông Đồ - tôi nói thật chứ không nói dối – nghĩa là làm thầy dạy các dân ngoại về đức tin và chân lý. Vậy tôi muốn rằng người đàn ông hãy cầu nguyện ở bất cứ nơi nào, tay giơ lên trời, tâm hồn thánh thiện, không giận hờn, không xung khắc.

The Gospel (Lk 16, 1 – 13)
A reading from the holy Gospel according to Luke
Jesus said to his disciples: [“A rich man had a steward who was reported to him for squandering his property. He summoned him and said, ‘What is this I hear about you? Prepare a full account of your stewardship, because you can no longer be my steward.’ The steward said to himself, ‘What shall I do, now that my master is taking the position of steward away from me? I am not strong enough to dig and I am ashamed to beg. I know that I shall do so that, when I am removed from the stewardship, they may welcome me ionto their homes.’ He called in his master’s debtors one by one. To the first he said, ‘How much do you owe my master?’ He replied, ‘One hundred measures of olive oil.’ He said to him, ‘Here is your promissory note. Sit down and quickly write one for fifty.’ Then to another the steward said, ‘And you, how much do you owe?’ He replied, ‘One hundred kors of wheat.’ The steward said to him, ‘Here is your promissory note; write one for eighty.’ And the master commended that dishonest steward for acting prudently. “For the children of this world are more prudent in dealing with their own generation than are the children of light. I tell you, make friends for yourselves with dishonest wealth, so that when it fails, you will be welcomed into eternal dwellings.] The person who is trustworthy in very small matters is also trustworthy in great ones; and the person who is dishonest in very small matters is also dishonest in great ones. If, therefore, you are not trustworthy with dishonest wealth, who will trust you with true wealth? If you are not trustworthy with what belong to another, who will give you what is yours? No servant can serve two masters. He will either hate one and despise the other. You cannot serve both God and mammon.”

Phúc âm  (Lc 16, 1 – 13)
Đức Giê-su còn nói với các môn đệ rằng: “Một nhà phú hộ kia có một người quản gia. Người ta tố cáo với ông là anh này đã phung phí của cải nhà ông. Ông mới gọi anh ta đến và bảo: ‘Tôi nghe người ta nói gì về anh đó?” Công việc quản lý của anh, anh tính sổ đi, vì từ nay anh không được làm quản gia nữa!’ Người quản gia liền nghĩ bụng: ‘Mình sẽ làm gì đây? Vì ông chủ đã cất chức quản gia của mình rồi. Cuốc đất thì không nổi, ăn mày thì hổ ngươi. Mình biết phải làm gì rồi, để sau khi mất chức quản gia, sẽ có người đón rước mình về nhà họ!’ “Anh ta liền cho gọi từng con nợ của chủ đến, và hỏi người thứ nhất: ‘Bác nợ chủ tôi bao nhiêu vậy?’ Người ấy đáp: ‘Một trăm thùng dầu ô-liu’. Anh ta bảo: ‘Bác cầm lấy biên lai của bác đây, ngồi xuống mau, viết năm chục thôi.’ Rồi anh ta hỏi người khác: ‘Còn bác, bác nợ bao nhiêu vậy?’ Người ấy đáp: ‘Một ngàn giạ lúa.’ Anh ta bảo: ‘Bác cầm lấy biên lai của bác đây, viết lại tám trăm thôi.’ “Và ông chủ khen tên quản gia bất lương đó đã hành động khôn khéo. Quả thế, con cái đời này khôn khéo hơn con cái ánh sáng khi xử sự với người đồng loại. “Phần Thầy, Thầy bảo cho anh em biết: hãy dùng Tiền Của bất chính mà tạo lấy bạn bè, phòng khi hết tiền hết bạc, họ sẽ đón rước anh em vào nơi ở vĩnh cửu. Ai trung tín trong việc rất nhỏ, thì cũng trung tín trong việc lớn; ai bất lương trong việc rất nhỏ, thì cũng bất lương trong việc lớn. Vậy nếu anh em không trung tín trong việc sử dụng Tiền Của bất chính, thì ai sẽ tín nhiệm mà giao phó của cải chân thật cho anh em? Và nếu anh em không trung tín trong việc sử dụng của cải của người khác, thì ai sẽ ban cho anh em của cải dành riêng cho anh em? “Không gia nhân nào có thể làm tôi hai chủ, vì hoặc sẽ ghét chủ này mà yêu chủ kia, hoặc sẽ gắn bó với chủ này mà khinh dể chủ nọ. Anh em không thể vừa làm tôi Thiên Chúa, vừa làm tôi Tiền Của được”.