- First Reading (Ez 37:12-14)
A reading from the Book of the Prophet Ezekiel
Thus says the Lord GOD: O my people, I will open your graves and have you rise from them, and bring you back to the land of Israel. Then you shall know that I am the LORD, when I open your graves and have you rise from them, O my people! I will put my spirit in you that you may live, and I will settle you upon your land; thus you shall know that I am the LORD. I have promised, and I will do it, says the LORD.
- Bài đọc I (Ed 37:12-14):
12 Chính vì thế,
ngươi hãy tuyên sấm, hãy nói với chúng: Đức Chúa là Chúa Thượng phán như sau: Hỡi
dân Ta, này chính Ta mở huyệt cho các ngươi, Ta sẽ đưa các ngươi lên khỏi huyệt
và đem các ngươi về đất Ít-ra-en.
13 Các ngươi sẽ nhận
biết chính Ta là Đức Chúa, khi Ta mở huyệt cho các ngươi và đưa các ngươi lên
khỏi huyệt, hỡi dân Ta.
14 Ta sẽ đặt thần khí
của Ta vào trong các ngươi và các ngươi sẽ được hồi sinh. Ta sẽ cho các ngươi định
cư trên đất của các ngươi. Bấy giờ, các ngươi sẽ nhận biết chính Ta là Đức
Chúa, Ta đã phán là Ta làm. Đó là sấm ngôn của Đức Chúa.
- Responsorial Psalm (Ps 130:1-2, 3-4, 5-6, 7-8)
R/ With the Lord
there is mercy and fullness of redemption.
R/ Vì Chúa một niềm từ ái, ơn cứu độ nơi Ngài chứa chan.
- Out of the depths I cry to you, O LORD; LORD, hear my voice! Let your ears be attentive to my voice in supplication. R/Từ vực thẳm, con kêu lên Ngài, lạy Chúa, muôn lạy Chúa, xin Ngài nghe tiếng con. Dám xin Ngài lắng tai để ý nghe lời con tha thiết nguyện cầu. R/
- If
you, O LORD, mark iniquities, LORD, who can stand? But with you is forgiveness,
that you may be revered. R/
Ôi lạy Chúa, nếu như Ngài chấp tội, nào có ai đứng vững được chăng? Nhưng Chúa vẫn rộng lòng tha thứ để chúng con biết kính sợ Ngài. R/ - I
trust in the LORD; my soul trusts in his word. More than sentinels wait for the
dawn, let Israel wait for the LORD. R/
Tôi hết lòng mong đợi Chúa, trông cậy ở lời Người. Hơn lính canh mong đợi hừng đông, trông cậy Chúa đi, Ít-ra-en hỡi. R/ - For
with the LORD is kindness and with him is plenteous redemption; And he will
redeem Israel from all their iniquities. R/
Bởi Chúa luôn từ ái một niềm, ơn cứu chuộc nơi Người chan chứa. Chính Người sẽ cứu chuộc Ít-ra-en cho thoát khỏi tội khiên muôn vàn. R/
- Second Reading (Rom 8:8-11)
A reading from the Letter of Saint Paul to the Romans
Brothers
and sisters: Those who are in the flesh cannot please God. But you are not in
the flesh; on the contrary, you are in the spirit, if only the Spirit of God
dwells in you. Whoever does not have the Spirit of Christ does not belong to
him. But if Christ is in you, although the body is dead because of sin, the
spirit is alive because of righteousness. If the Spirit of the one who raised
Jesus from the dead dwells in you, the one who raised Christ from the dead will
give life to your mortal bodies also, through his Spirit dwelling in you.
- Bài đọc II (Rm 8:8-11)
8 Những ai bị tính
xác thịt chi phối thì không thể vừa lòng Thiên Chúa.
9 Nhưng anh em không
bị tính xác thịt chi phối, mà được Thần Khí chi phối, bởi vì Thần Khí của Thiên
Chúa ngự trong anh em. Ai không có Thần Khí của Đức Ki-tô, thì không thuộc về Đức
Ki-tô. 10 Nhưng nếu Đức Ki-tô ở trong anh em, thì dầu thân xác anh em có phải
chết vì tội đã phạm, Thần Khí cũng ban cho anh em được sống, vì anh em đã được
trở nên công chính.
11 Lại nữa, nếu Thần
Khí ngự trong anh em, Thần Khí của Đấng đã làm cho Đức Giê-su sống lại từ cõi
chết, thì Đấng đã làm cho Đức Giê-su sống lại từ cõi chết, cũng sẽ dùng Thần
Khí của Người đang ngự trong anh em, mà làm cho thân xác của anh em được sự sống
mới.
- Gospel (Jn 11:1-45)
Now
a man was ill, Lazarus from Bethany, the village of Mary and her sister Martha.
Mary was the one who had anointed the Lord with perfumed oil and dried his feet
with her hair; it was her brother Lazarus who was ill. So the sisters sent word
to him saying, “Master, the one you love is ill.” When Jesus heard this he
said, “This illness is not to end in death, but is for the glory of God, that
the Son of God may be glorified through it.” Now Jesus loved Martha and her
sister and Lazarus. So when he heard that he was ill, he remained for two days
in the place where he was. Then after this he said to his disciples, “Let us go
back to Judea.” The disciples said to him, “Rabbi, the Jews were just trying to
stone you, and you want to go back there?” Jesus answered, “Are there not
twelve hours in a day? If one walks during the day, he does not stumble,
because he sees the light of this world. But if one walks at night, he
stumbles, because the light is not in him.” He said this, and then told them, “Our
friend Lazarus is asleep, but I am going to awaken him.” So the disciples said
to him, “Master, if he is asleep, he will be saved.” But Jesus was talking
about his death, while they thought that he meant ordinary sleep. So then Jesus
said to them clearly, “Lazarus has died. And I am glad for you that I was not
there, that you may believe. Let us go to him.” So Thomas, called Didymus, said
to his fellow disciples, “Let us also go to die with him.”
When
Jesus arrived, he found that Lazarus had already been in the tomb for four
days. Now Bethany was near Jerusalem, only about two miles away. And many of
the Jews had come to Martha and Mary to comfort them about their brother. When
Martha heard that Jesus was coming, she went to meet him; but Mary sat at home.
Martha said to Jesus, “Lord, if you had been here, my brother would not have
died. But even now I know that whatever you ask of God, God will give you.” Jesus
said to her, “Your brother will rise.” Martha said to him, “I know he will
rise, in the resurrection on the last day.” Jesus told her, “I am the
resurrection and the life; whoever believes in me, even if he dies, will live,
and everyone who lives and believes in me will never die. Do you believe this?”
She
said to him, “Yes, Lord. I have come to believe that you are the Christ, the
Son of God, the one who is coming into the world.” When she had said this, she
went and called her sister Mary secretly, saying, “The teacher is here and is
asking for you.” As soon as she heard this, she rose quickly and went to him.
For
Jesus had not yet come into the village, but was still where Martha had met
him. So when the Jews who were with her in the house comforting her saw Mary
get up quickly and go out, they followed her, presuming that she was going to
the tomb to weep there. When Mary came to where Jesus was and saw him, she fell
at his feet and said to him, “Lord, if you had been here, my brother would not
have died.”
When
Jesus saw her weeping and the Jews who had come with her weeping, he became
perturbed and deeply troubled, and said, “Where have you laid him?” They said
to him, “Sir, come and see.” And Jesus wept. So the Jews said, “See how he
loved him.” But some of them said, “Could not the one who opened the eyes of
the blind man have done something so that this man would not have died?”
So
Jesus, perturbed again, came to the tomb. It was a cave, and a stone lay across
it. Jesus said, “Take away the stone.” Martha, the dead man’s sister, said to
him, “Lord, by now there will be a stench; he has been dead for four days.” Jesus
said to her, “Did I not tell you that if you believe you will see the glory of
God?” So they took away the stone. And Jesus raised his eyes and said, “Father,
I thank you for hearing me. I know that you always hear me; but because of the
crowd here I have said this, that they may believe that you sent me.” And when
he had said this, He cried out in a loud voice, “Lazarus, come out!”
The
dead man came out, tied hand and foot with burial bands, and his face was
wrapped in a cloth. So Jesus said to them, “Untie him and let him go.” Now many
of the Jews who had come to Mary and seen what he had done began to believe in
him.
- Phúc âm (Ga 11:1-45)
1 Có một người bị đau
nặng, tên là La-da-rô, quê ở Bê-ta-ni-a, làng của hai chị em cô Mác-ta và
Ma-ri-a.
2 Cô Ma-ri-a là người
sau này sẽ xức dầu thơm cho Chúa, và lấy tóc lau chân Người. Anh La-da-rô, người
bị đau nặng, là em của cô.
3 Hai cô cho người đến
nói với Đức Giê-su: "Thưa Thầy, người Thầy thương mến đang bị đau nặng."
4 Nghe vậy, Đức
Giê-su bảo: "Bệnh này không đến nỗi chết đâu, nhưng là dịp để bày tỏ vinh
quang của Thiên Chúa: qua cơn bệnh này, Con Thiên Chúa được tôn vinh."
5 Đức Giê-su quý mến
cô Mác-ta, cùng hai người em là cô Ma-ri-a và anh La-da-rô.
6 Tuy nhiên, sau khi
được tin anh La-da-rô lâm bệnh, Người còn lưu lại thêm hai ngày tại nơi đang ở.
7 Rồi sau đó, Người nói với các môn đệ: "Nào chúng ta cùng trở lại miền
Giu-đê!"
8 Các môn đệ nói:
"Thưa Thầy, mới đây người Do-thái tìm cách ném đá Thầy, mà Thầy lại còn đến
đó sao?"
9 Đức Giê-su trả lời:
"Ban ngày chẳng có mười hai giờ đó sao? Ai đi ban ngày thì không vấp ngã,
vì thấy ánh sáng mặt trời. 10 Còn ai đi ban đêm, thì vấp ngã vì không có ánh
sáng nơi mình!"
11 Nói những lời này
xong, Người bảo họ: "La-da-rô, bạn của chúng ta, đang yên giấc; tuy vậy,
Thầy đi đánh thức anh ấy đây."
12 Các môn đệ nói với
Người: "Thưa Thầy, nếu anh ấy yên giấc được, anh ấy sẽ khoẻ lại."
13 Đức Giê-su nói về
cái chết của anh La-da-rô, còn họ tưởng Người nói về giấc ngủ thường.
14 Bấy giờ Người mới
nói rõ: "La-da-rô đã chết.
15 Thầy mừng cho anh
em, vì Thầy đã không có mặt ở đó, để anh em tin. Thôi, nào chúng ta đến với anh
ấy."
16 Ông Tô-ma, gọi là
Đi-đy-mô, nói với các bạn đồng môn: "Cả chúng ta nữa, chúng ta cũng đi để
cùng chết với Thầy!"
17 Khi đến nơi, Đức
Giê-su thấy anh La-da-rô đã chôn trong mồ được bốn ngày rồi.
18 Bê-ta-ni-a cách
Giê-ru-sa-lem không đầy ba cây số.
19 Nhiều người
Do-thái đến chia buồn với hai cô Mác-ta và Ma-ri-a, vì em các cô mới qua đời.
20 Vừa được tin Đức
Giê-su đến, cô Mác-ta liền ra đón Người. Còn cô Ma-ri-a thì ngồi ở nhà.
21 Cô Mác-ta nói với
Đức Giê-su: "Thưa Thầy, nếu có Thầy ở đây, em con đã không chết.
22 Nhưng bây giờ con
biết: Bất cứ điều gì Thầy xin cùng Thiên Chúa, Người cũng sẽ ban cho Thầy."
23 Đức Giê-su nói:
"Em chị sẽ sống lại!"
24 Cô Mác-ta thưa:
"Con biết em con sẽ sống lại, khi kẻ chết sống lại trong ngày sau hết."
25 Đức Giê-su liền
phán: "Chính Thầy là sự sống lại và là sự sống. Ai tin vào Thầy, thì dù đã
chết, cũng sẽ được sống.
26 Ai sống và tin vào
Thầy, sẽ không bao giờ phải chết. Chị có tin thế không?"
27 Cô Mác-ta đáp:
"Thưa Thầy, có. Con vẫn tin Thầy là Đức Ki-tô, Con Thiên Chúa, Đấng phải đến
thế gian."
28 Nói xong, cô đi gọi
em là Ma-ri-a, và nói nhỏ: "Thầy đến rồi, Thầy gọi em đấy!"
29 Nghe vậy, cô
Ma-ri-a vội đứng lên và đến với Đức Giê-su.
30 Lúc đó, Người chưa
vào làng, nhưng vẫn còn ở chỗ cô Mác-ta đã ra đón Người.
31 Những người
Do-thái đang ở trong nhà với cô Ma-ri-a để chia buồn, thấy cô vội vã đứng dậy
đi ra, liền đi theo, tưởng rằng cô ra mộ khóc em.
32 Khi đến gần Đức
Giê-su, cô Ma-ri-a vừa thấy Người, liền phủ phục dưới chân và nói: "Thưa
Thầy, nếu có Thầy ở đây, em con đã không chết."
33 Thấy cô khóc, và
những người Do-thái đi với cô cũng khóc, Đức Giê-su thổn thức trong lòng và xao
xuyến.
34 Người hỏi:
"Các người để xác anh ấy ở đâu?" Họ trả lời: "Thưa Thầy, mời Thầy
đến mà xem."
35 Đức Giê-su liền
khóc.
36 Người Do-thái mới
nói: "Kìa xem! Ông ta thương anh La-da-rô biết mấy!"
37 Có vài người trong
nhóm họ nói: "Ông ta đã mở mắt cho người mù, lại không thể làm cho anh ấy
khỏi chết ư?"
38 Đức Giê-su lại thổn
thức trong lòng. Người đi tới mộ. Ngôi mộ đó là một cái hang có phiến đá đậy lại.
39 Đức Giê-su nói:
"Đem phiến đá này đi." Cô Mác-ta là chị người chết liền nói:
"Thưa Thầy, nặng mùi rồi, vì em con ở trong mồ đã được bốn ngày."
40 Đức Giê-su bảo:
"Nào Thầy đã chẳng nói với chị rằng nếu chị tin, chị sẽ được thấy vinh
quang của Thiên Chúa sao?"
41 Rồi người ta đem
phiến đá đi. Đức Giê-su ngước mắt lên và nói: "Lạy Cha, con cảm tạ Cha, vì
Cha đã nhậm lời con.
42 Phần con, con biết
Cha hằng nhậm lời con, nhưng vì dân chúng đứng quanh đây, nên con đã nói để họ
tin là Cha đã sai con."
43 Nói xong, Người
kêu lớn tiếng: "Anh La-da-rô, hãy ra khỏi mồ!"
44 Người chết liền
ra, chân tay còn quấn vải, và mặt còn phủ khăn. Đức Giê-su bảo: "Cởi khăn
và vải cho anh ấy, rồi để anh ấy đi."
45 Trong số những người
Do-thái đến thăm cô Ma-ri-a và được chứng kiến việc Đức Giê-su làm, có nhiều kẻ
đã tin vào Người.